NGƯỜI HOMELESS BÊN NGÔI NHÀ THỜ
ĐÁ Người homeless ngủ dưới vòm
đá nhỏ Anh mơ gì trong giấc ngủ đêm
nay Một ông thánh hay bà tiên
hiền dịu Ban cho mình một bữa tiệc
no say. tôi kẻ lạ dừng chân nơi xứ
khách Anh lạc loài cô độc giữa
quê hương Ở nơi nào cuộc đời ta cũng
thế Chỉ tạm dung dù đất nước thiên
đường. Chẳng biết anh da màu, da vàng
hay trắng Nhưng màu da nói lên được điều
gì Khi loài người vô tâm thành
dã thú Cùng màu da chém giết có
khác chi? Ngủ say nhé một đêm không
mộng mị Để sáng mai lê những bước độc
hành Ước chi anh có thêm con chó
nhỏ Bạn tâm tình trong những lúc
tàn canh. Cuộn mình trong nhúm bùi
nhùi cũ kỷ Tôi như anh loài cỏ dại bên
đường Bến trần gian và thiên đường
đã mất Thấy lòng mình còn thiếu một
quê hương. *Phily- Sài Gòn, 12/9/2023 Ý NGHĨ RỜI Ở SÂN BAY LOS
ANGELES* Có lẽ chúng ta đã từng lạc
nhau Lúc chuyến bay rời khỏi quê
nhà một ngày tháng năm Lạc như chúng mình từng lạc
nhiều năm về trước Trên chính quê hương mình Khi đáp xuống sân bay
Nakita-Tokyo chờ một chuyến tàu transit** Giống các thuyền nhân lạc
vào cơn lốc hồng thủy Những ngày sau bảy lăm định
mệnh Trên một quê hương thứ hai
nào đó Tạm dung. * Có lẽ chúng ta đã từng lạc
nhau Ở New York ngay dưới chân
tượng Nữ Thần Tự Do Khi mải mê ngắm mấy con hải
âu Vờn quanh hải cảng trên dòng
Hudson Nơi mấy thế kỷ trước đón dòng
người đi tìm đất Hứa Hay ở Philadelphia, Boston
anh không còn nhớ nữa Hoặc đang trên những
freeway hay highway*** Qua bao cánh rừng cuối xuân
óng ả Những chùm hoa trắng tím bỏ
lại vùn vụt phía sau xe Tẻ xuống các exit**** mang
số 25, 37, 54 nào đó trong cuộc hành trình Tìm quầy cà phê ven đường Không thấy. * Có lẽ chúng ta đã từng lạc
nhau Ở ngay phi trường Los
Angeles Lúc ta kéo va li hối hả chạy
từ gate B rồi băng qua gate 1,2...đến gate 6 Dài trên từng cây số Cuối cùng thất thỉu quay lại
gate B để check-in Giữa bao tiếng ồn ào giữa những đám đông xa lạ Giữa những người không cùng
ngôn ngữ Giữa những loa phóng thanh
chỉa vào mọi hướng Chỉ có mấy con chim sắt nằm
im trên đường băng Chực chờ nuốt chửng dòng
người nối đuôi rồng rắn Trôi về muôn phương Bay như chiếc lá vàng không
định hướng Anh chợt thấy mình Của những năm mười tám. * Los Angeles-Saigon, tháng 9-2023 *Sân bay Los Angeles: Sân bay lớn của bang
California-Mỹ **transit: trung chuyển ***freeway, highway: đường cao tốc, xa lộ ****exit: lối thoát khỏi đường cao tốc.
TRƯỚC ĐÀI TƯỞNG NIỆM CHIẾN
TRANH VIỆT NAM 1- Tôi bắt gặp bức tường
hình chữ V Ghép bằng 72 những phiến
đá hoa cương đen quí Chở từ thành phố Bangalore
của Ấn xa xôi bên kia bờ đại dương Khắc tên 58 ngàn lính Mỹ
chết hay mất tích Trong chiến tranh Việt Nam
thế kỷ trước Khi dừng chân ở khu tưởng
niệm Bên cạnh tượng đài Abraham
Lincoln phía bên kia Ở Quảng trường Quốc gia
Washington DC Tôi thấy bước chân của mọi
người hình như chậm lại Có những lúc ngập ngừng trầm
tư Chậm lại và trầm tư như bước
chân tôi Khi dừng lại đọc những cái
tên khắc trên từng phiến đá Trong tiếng gió rì rào Trên hàng cây xanh một
ngày tháng năm đầy nắng. 2. Những bông hoa đặt dưới
chân tường Những kỷ vật chiến tranh
còn sót lại Tấm huy chương, bức thư
người mẹ, có cả bài thơ Và mấy chai rượu uống dở Từng phiến đá như một tấm
gương phản chiếu Tôi thấy cả bóng mình và đất
trời trong đó Hòa lẫn vào dòng tên các binh
sĩ tử trận khắc trên mặt đá Khắc khoải nỗi đau chiến
tranh Chưa bao giờ nguôi ngoai Thời gian có thể hàn gắn
được chăng Tôi chỉ thấy máu và lửa bừng
lên từ bức tường lặng im Sự bi thảm của chiến tranh
thật khốc liệt Suốt chiều dài hậu chiến “Chúng ta không thay đổi
được quá khứ. Nhưng có thể quyết định được tương lai”** Có thật thế chăng? 3. Chiến tranh đã lui đi rất
xa Rất ra. Phải! Rất xa Nhưng nỗi đau vẫn âm ỉ như
mới vừa hôm qua Cho cả hai bên một thời đối
mặt. *Washington DC-Sài Gòn tháng 8-2023 *Bức tường được khởi xướng từ cựu chiến binh Mỹ từng
tham chiến ở VN Jan Scruggs. Xây dựng từ ngày 26/03/1982 và hoàn thành 13/11
cùng năm đã trở thành biểu tượng về cuộc chiến tranh Việt Nam mà quân đội Mỹ từng
tham chiến. **Lời tổng thống Mỹ Barack Obama