Nhà thơ Pháp-Guillaume Apollinaire-sanh năm 1880 và ông
viết bài thơ Le Pont Mirabeau vào tháng
2 năm 1912, một bài thơ có âm hưởng như môt bản nhạc tình 
Nhạc sỹ Trịnh Công Sơn, sanh năm 1939 và đã sáng tác bản
nhạc Tình Xa vào những năm 1960-1970,
môt bản nhạc với ca từ đẹp và lãng mạn như một bài thơ tình.
Le Pont Mirabeau và Tình Xa đều là dấu vết đau thương sau
những cuộc tình tan vỡ. Sự chia tay với người yêu, Marie Lawrencine, là nguồn cảm
hứng để Guillaume Apollinaire viết nên bài thơ Le Pont Mirabeau, đỉnh cao của nền
thi ca lãng mạn Pháp ở dầu thé kỷ thứ hai mươi, có âm điệu như những điệp khúc
nhạc buồn.
                                    Vienne la nuit sonne l’heure
                                   Les jours
s’en vont je demeure...
Và đúng nửa thế kỷ sau đó, cuộc chia tay với Diễm Xưa đã
là nguồn cảm hứng của Trịnh Công Sơn viết nên bản nhac Tinh Xa, với những ca từ
diễm lệ, đẹp như một bài thơ tình lãng mạn.
Sự găp gỡ giữa bản nhạc Tình Xa và bài thơ Le Pont
Mirabeau như một kỳ ngộ của tư duy: Tinh yêu vô hạn- Đời người hữu hạn
TINH XA-Trịnh Công
Sơn                LE PONT MIRABEAU- Guillaume Apollinaire   
Ngày
tháng nào đã ra đi                              Sous le Pont Mirabeau coule la Seine
Khi ta
còn ngồi lại                                                                                  et
nos amours
Cuộc
tình nào đã ra khơi                                               Faut-il qu’il m’en souvienne                                                            
Ta còn
mãi nơi đây                                          La joie venait toujours après la
peine          
Từng
người tình bỏ ta đi                          
                     Vienne la
nuit sonne l’heure
Như những
dòng sông nhỏ                                       Les jours s’en vont je
demeure
 
Ôi những
dòng sông nhỏ                  Les mains dans les mains restons
face à face                     
 Lời hẹn thề là những
cơn mưa                                                           Tandisque sous
 Khi bước chân ta
đi                                                         Le pont de nos
bras passent
 Đêm khuya nhìn đường
phố                             Des éternels regards l’onde
si lasse  
Thành phố hoang vu như sau một cuộc tình               Vienne la nuit sonne l’heure
 Làm sao em biết đời
sống buồn tênh                    Les jours s’en vont je demeure    
Đôi khi ta lắng nghe ta                       L’amour
s’en va comme cette eau courante                                                    
Nghe sóng âm u dội vào hồn buốt giá                                    L’amour s’en
va  
Hồn ta theo gió cát phù du bay
về                                       
  Comme la vie est lente                                                                                                                                    
Đôi khi trên mái tình ta nghe                               Et comme l’espérence
est violente  
Những giọt mưa, Tình réo tình
âm thầm                       Vienne la
nuit sonne l’heure                   
 Sầu réo sầu bên bờ vực sâu                                   Les jours s’en vont et je demeure
Còn thấy gì sáng mai đây                               Passent les jours passent les semaines
Khi ta còn bạn bè                                                                                      Ni temps passé
 Giọt rượu nào vẫn chua cay                                             Ni les amours reviennent
Trong tình vẫn u mê                                           Sous le pont Mirabeau coule la Seine
Từ một ngày tình ta như núi rừng
cúi đầu                    Vienne la nuit sonne l’heure
Ôi tiếng buồn rơi đều                                                   Les jours s’en vont je demeure  
                                         Nhìn
lại mình đời đã xanh rêu. 
Bài thơ Le Pont Mirabeau của
Apollinaire không có chấm câu liên tục như một tiếng thở dài. Tình Xa-Le Pont Mirabeau,
thơ và nhac lưu luyến ôm lấy nhau theo dòng nước trôi đi ...Cuộc tình nào đã ra
đi, ta còn mãi nơi đây
Ôi tiếng buồn rơi đều                                Vienne la nuit sonne l’heure  
Nhìn lại mình đời đã xanh rêu Les jours s’en vont et je demeure
Đào Như